Đến trưa Huyên Huyên cũng kéo Trần Quốc Hưng đi ăn trưa, thanh máy vừa mở ra ở tầng 1 hắn đã cố ý ho một tiếng gây nên sự chú ý của mấy nhân viên ở quầy tiếp tân, Trần Quốc Hưng khẽ nháy mắt với cô nhân viên lúc trước một cái rồi mới ở dưới sự ngơ ngác của mấy nhân viên đi ra khỏi toà nhà Hoa Đại.
Đi vào một nhà hàng chọn một phòng riêng sau đó Huyên Huyên mới bỏ mũ cùng khẩu trang cười hì hì nói.
“ Làm một người nổi tiếng đôi khi cũng rất phiền phức.”
Một lúc sau một nhân viên liền đi vào cầm theo một quấn menu tươi cười nói.
“ Các vị tiên sinh cùng tiểu thư dùng gì?”
Trần Quốc Hưng cầm lấy menu nhìn một hồi thấy món nào đẹp mắt liền gọi một loại lên, nhân viên cũng hơi sững sờ hỏi lại.
“ Tiên sinh liệu ngài…”
Lão đạo sĩ Vương Minh bật cười vỗ vỗ bụng nói.
“ Cứ mang hết lên đi, một mình tôi ăn cũng hết haha.”
Nhân viên ghi ghi chép chép một hồi rồi cũng ra ngoài, Huyên Huyên bấy giờ mới quay sang hắn nói.
“ Tối nay em có một buổi biểu diễn anh đi xem nhé.”
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, biểu diễn ở trước mặt hàng trăm ngàn người cơ à, hắn gật gật đầu cười nói.
“ Được, nhưng mà cho anh một suất nhảy diễn với em nhá.”
Huyên Huyên hai mắt mở lớn cười toe toét gật đầu.
“ Như vậy quá tốt.”
Một lúc sau thức ăn từ từ được mang
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9548/chuong-233-mi-o-ma-chi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.