Ngồi dài dái cả nửa ngày trên máy bay hắn mới đặt trên đến sân bay New York, vẫy xe bắt taxi ngồi trên xe thêm một lát cũng đến cổng nhà.
Cửa được người mở ra, cùng tiếng chào hỏi.
“ Chào cậu.”
Trần Quốc Hưng gật đầu, rồi chắp tay ra sau đi nhanh vào trong nhà, dù gì cũng đã gần 1 năm chưa gặp con gái rồi, hắn nhớ lắm rồi, dù có nhìn con bé Thiên Anh qua màn hình điện thoại nhưng cũng không bằng gặp mặt.
Naccy đã bế con bé Thiên Anh đứng ở giữa cửa nhà chờ, vừa thấy con bé Thiên Anh hắn không nhịn được loé lên một cái, đã xuất hiện trước mặt con bé Thiên Anh dơ tay lên.
“ Hello con gái yêu, qua đây bố bế mẹ con nào?”
Naccy lườm hắn một cái rồi cười nói.
“ Anh là càng ngày càng vớ vẩn, không làm gì có lỗi với mẹ con em đó chứ?”
Con bé Thiên Anh nhe cái mồm ra cười làm lộ ra mấy con răng sữa, tay cũng vươn ra kêu lên bập bẹ.
“ Baba…”. Đọc truyện tại ~ TR UMtruyeЛ. V И ~
Hắn cười không ngoác được mồm bế lấy con gái, hôn nhẹ lên má con bé.
“ Con gái bố giỏi quá.”
Con bé Thiên Anh tay thọc vào mũi Trần Quốc Hưng mà móc ngược móc xuôi làm hắn nhăn như khỉ vì khó chịu.
“ Ơ, vợ béo của anh đâu rồi nhỉ?”
Trần Quốc Hưng nhìn Naccy cười toe toét hỏi, Naccy đã lấy lại thân hình thon thả như trước, chẳng khác nào thiếu nữ mới
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9549/chuong-335-do-sung.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.