Công an tỉnh, trong một căn phòng bên ngoài cửa có ghi mấy chữ “ Phó Giám Đốc Công An Tỉnh.”
Ở bên trong ở một bộ bàn ghế làm việc đang ngồi một người đàn ông trung niên. Trên bàn có một tấm biển màu xanh nhỏ được đặt ngay ngắn bên trên có ghi “ Phó Giám Đốc, Nguyễn Thanh Trương.”
Vừa tắt máy của Trần Quốc Hưng, phó giám đốc Trương rơi vào trầm tư một hồi lâu như đang suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau liền đập một bàn tay xuống mặt bàn tự mình thều thào.
“ Hừ, làm càn quá rồi.”
Rồi với xuống ngăn bàn lấy ra một quyển sổ mở ra, ở bên trong là các dãy số cùng tên của chủ nhân dãy số.
Dừng lại ở một cái tên “ Nguyễn Bá Trường, trưởng phòng công an huyện Y.” Rồi lấy điện thoại bấm bấm gọi đi. Vừa được vài giây thì đầu bên kia có người bắt máy.
“ Alo, ai vậy?”
Phó giám đốc Trương nhíu nhíu mày vì giọng điệu lớn lối của đối phương, chỉ khẽ hừ mũi nói.
“ Tôi là Nguyễn Thanh Trương.”
Đầu dây bên kia lập tức im lặng, qua một lúc mới chuyền tới âm thanh.
“ A, Chào anh, phó giám đốc Trương, lãnh đạo không biết có chỉ thị gì mà lại đích thân gọi điện thoại cho tôi vậy, thật sự quá quý hoá.”
Phó giám đốc Trương cùng không vòng vo mà trực tiếp nói thẳng.
“ Tôi nghe nói bên cậu vừa bắt một học sinh cấp 3???”
Đầu dây bên kia lập tức loạt soạt như đang dở dở giấy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9656/chuong-310-thanh-cong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.