Sau đó Trần Quốc Hưng lạnh lùng nói.
“ Còn mười kẻ nữa, đi ra một lượt đi nếu không tất cả các ngươi đều sẽ chết.”
“ Ta sẽ đi tố cáo ngươi với Liêu tướng quân.”
Một người sợ hãi lên tiếng, Trần Quốc Hưng ồ lên một tiếng từ từ đi đến người vừa nói, tất cả mọi người đứng cạnh tên vừa nói đều tránh xa ra, người vừa nói run bần bật nhưng không dám nói thêm.
“ Chỉ cần ngươi vừa quay người ta chém một nhát, ngươi đi đi.”
Người vừa nói run rẩy không dám nói thêm một câu gì, Trần Quốc Hưng khinh bỉ.
“ Chỉ dám nói chứ không dám làm, vô dụng, ngươi là kẻ thứ hai.”
Lý Chiêu A Minh cũng ngẩn ra nghĩ, đến cả hai người nếu mà bị uy hiếp trắng trợn như thế cũng không dám quay đi, vừa quay lưng đi bị Trần Quốc Hưng chém một nhát thì coi như xong cái mạng nhỏ, tố cáo kiểu gì nữa, phải còn mạng đi tới chỗ Hoá Liêu mới được.
“ Nhanh lên ta không có nhiều thời gian đâu, ta tung thanh kiếm này lên trời khi nó cắm xuống đất vẫn không có đủ chín người nữa, ta sẽ giết sạch các ngươi, cả nhà tất cả người thân của các ngươi.”
Trần Quốc Hưng hung ác nói, rồi tung kiếm lên trời khi thanh kiếm cắm thẳng xuống đất đã có chín người khác đứng lên phía trước.
“ Chúng ta nguyện chết.”
Trần Quốc Hưng nhìn mười người rồi cười ha ha nói.
“ Tốt, mười một người các ngươi từ bây giờ trở đi sẽ trở
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9720/chuong-346-bi-dam.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.