Viện tử nơi Ngô Kiếm Phái đang tạm trú.
Mọi người đi theo Chu Vân và Mã Tòng Thu vào phòng Từ Trình Ngọc.
Từ Trình Ngọc bị thương không nhẹ, ngực hắn lãnh trọn đạo kiếm ý đó của Lục Trầm Hàn, thậm chí khi Mã Tòng Thu phi thân lên đỡ thì cũng bị đẩy lùi về sau không ít, có thể thấy được Lục Trầm Hàn cơ hồ muốn mạng của Từ Trình Ngọc.
Cũng may trong Côn Luân có không ít y tu, cộng với lúc ấy nhờ Tân Thẩm Chi xuất hiện truyền linh lực vào giúp hắn duy trì linh phủ nên có thể cứu trị kịp thời.
Khi đoàn người Diệp Tố bước vào thì Từ Trình Ngọc cũng vừa mới tỉnh lại không lâu, nhìn thấy bọn họ thì gương mặt tái nhợt liền nở nụ cười: “Mọi người thi đấu thế nào?”
“Muội vào được nhóm tám người đứng đầu.” Chu Vân cúi đầu nói.
“Có thể đại diện Ngô Kiếm Phái đi Luân Chuyển Tháp, muội phải vui mừng mới đúng.” Từ Trình Ngọc nghiêm túc nói.
Chu Vân ‘ Dạ ’ một tiếng, dùng sức trợn tròn mắt, nỗ lực khiến chính mình khôi phục vẻ mặt bình thường, ngẩng đầu nói: “Muội vui mà!”
Từ Trình Ngọc hỏi Diệp Tố: “Còn có ai tiến vào nhóm tám người nữa không?”
“Thiên Cơ Môn vào ba người, Ngũ Hành Tông Liên Liên, Hợp Hoan Tông Mai Cừu Nhân, Vạn Phật Tông Cốc Lương Thiên, Côn Luân Lục Trầm Hàn.” Diệp Tố nói.
Từ Trình Ngọc nhìn Nhan Hảo đứng gần đó không có chút buồn rầu nào: “Cô không vào nhóm tám người sao? Đối thủ là ai vậy?”
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1016/chuong-132-song-sinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.