Đêm nay trên Cửu Huyền Phong, nơi phòng của năm người, gió gào thét không ngừng.
Dịch Huyền trợn mắt nhìn nóc giường, nghe gió thổi lồ ng lộng trong phòng, không có cách nào đi vào giấc ngủ, chợt hắn ngồi dậy rời giường.
Có một việc Diệp Tố nói không sai, so với với luyện chế pháp khí, hắn càng thích kiếm thuật hơn.
Chưởng môn sư phụ cũng biết tình huống của hắn, thậm chí còn luyện chế một thanh kiếm tốt tặng cho Dịch Huyền.
Có vài luyện khí sư say mê luyện kiếm, nhưng để luyện ra kiếm tốt yêu cầu phải có hiểu biết về kiếm tu, nên Thiên Cơ Môn cũng có không ít kiếm phổ do các tiền bối nghiên cứu lưu lại, Dịch Huyền đã chọn ra vài quyển để học.
Dịch Huyền lật bàn tay phải, kiếm từ trong túi trữ vật bay ra đến trên tay, hiện tại hắn đã là Trúc Cơ, có thể bắt đầu ngự kiếm, nhưng trên kiếm phổ cũng không có giảng giải tỉ mỉ làm thế nào để ngự kiếm phi hành, hắn chỉ có thể tự mình mày mò.
Cửu Huyền Phong cao ngàn trượng, Dịch Huyền đứng trên đỉnh núi, gió thổi qua tà áo, hắn nhắm mắt lại, rót linh lực vào thân kiếm, sau khi cảm nhận được liên hệ giữa linh thức cùng kiếm, hơi đề khí nhảy lên trên thân kiếm, dựng thẳng hai ngón tay phải, chỉ huy kiếm động, thuận lợi di chuyển, nhưng mà ngay sau đó liền rơi xuống núi.
……
Diệp Tố dán thuốc lên mũi bằng hai mảnh vải trắng, trời vừa sáng nàng đã vác hai thanh đòn gánh đi xuống núi,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1020/chuong-109-manh-vay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.