Thấy đồ đệ không nói lời nào, Tân Thẩm Chi muốn khích thích Dịch Huyền: “Tên nhóc Du Phục Thời đoạt vị trí tiểu sư đệ của con đó, vừa tăng thì tăng liền ba giai, Diệp Tố thậm chí tăng cả sáu giai! Con thì một giai cũng chưa thấy đâu.”
Dịch Huyền: “……”
“Đương nhiên, Diệp Tố thì không tính, tiểu cô nương đó thoạt nhìn không giống người bình thường.” Tân Thẩm Chi chỉ vào Toàn Cơ Phong ở nơi xa, “Đồ đệ, con chỉ cần so với Lục Trầm Hàn là được.”
Dịch Huyền ôm kiếm, mặt vô biểu tình xoay người rời đi.
“Này, đồ đệ, con đi đâu đó?” Tân Thẩm Chi ở phía sau vội vàng hỏi với theo, “Giận à?”
“Đi đột phá.” Thanh âm của Dịch Huyền theo gió truyền tới.
……
Trên đỉnh Toàn Cơ Phong, mây đen vần vũ, một đạo lại một đạo thiên lôi giáng xuống, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, không hề thua kém trận lôi kiếp mấy hôm trước của Diệp Tố.
Cốc Lương Thiên đang nhập định dường như có sở giác, bỗng nhiên mở mắt ra, phảng phất như có thể xuyên qua cửa phòng nhìn xem tình huống bên ngoài, thật lâu sau mới lại tiếp tục nhắm mắt.
Giờ phút này trên khoảng đất trống trên đỉnh núi chỉ có một người, Lục Trầm Hàn cầm Cô Thương kiếm trong tay, vung kiếm đón lấy từng đạo thiên lôi, hắn không ngừng huy kiếm, khi bị thiên lôi đánh trúng hắn cũng không chật vật như Diệp Tố, chỉ có động tác chậm lại một chút.
Từng đạo thiên lôi thô to như cánh tay nam tử bổ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1064/chuong-189-pha-an.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.