Sau chiến thắng trong trận chiến trở về, Du Phục Thời phải tiếp nhận tân Thần sơn, đó đã trở thành lãnh địa của hắn, hắn liên kết sơn mạch của Thần sơn vào bản thân, cùng lớn cùng mạnh.
Tân Thần sơn càng phồn vinh thì lực lượng của tất cả Ngự Thần của Du phủ càng trở nên cường đại.
Thần sơn là nguồn cội lực lượng của các Ngự gia trên Thượng Trọng Thiên, cũng là Thiên Đạo ban cho.
Kết nối với Thần sơn mạch không phải là một việc đơn giản, nhưng đối với Du Phục Thời mà nói, chỉ là mất mấy ngày liền kết nối thành công.
Gần đây hắn có một việc phiền lòng khác.
Cha mẹ hắn đột nhiên chạy mất, vứt lại các Ngự gia để một mình hắn xử lí, nhưng hắn vốn không muốn quản những chuyện linh tinh phiền phức này, cả ngày chỉ có một mong muốn đó là lười biếng và ngủ.
Đương nhiên còn muốn đại sư tỷ “dạy” hắn một ít thứ.
Đáng tiếc có người trời sinh đã mệnh lao lực.
Diệp Tố căn bản không thể nào trơ mắt nhìn mọi việc rối loạn, tuy vậy ở mặt ngoài tân Ngự Thủ vẫn là Du Phục Thời, vì lực lượng của Ngự Thần thì không thể thay thế.
Nàng vừa vội thì Du Phục Thời cũng không thể lười biếng, đành phải xốc lên tinh thần đảm đương chức vụ Ngự Thủ của mình.
Phiền.
Đặc biệt là khi hiện tại hắn phải ngồi nghiêm chỉnh nghe các Ngự Thần ở bên dưới thảo luận, không thể dựa vào người Diệp Tố ở bên cạnh.
Thật phiền quá đi.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1084/chuong-193-han-phien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.