“Sư phụ.” Diệp Tố bước vào đại đường hô một tiếng.
Trương Phong Phong quay đầu lại nhìn nàng: “Sư đệ của con, nó……”
“Còn sáng.” Diệp Tố bước qua chỉ chỉ vào mệnh đèn trên tường.
Trương Phong Phong sắp rớt nước mắt: “?”
Hai người đồng thời nhìn về phía mệnh đèn của Dịch Huyền, vốn dĩ ánh đèn kim sắc sáng ngời đã tắt, thay vào đó là một ánh đèn mỏng manh phiếm đen, lung lay yếu ớt, tựa hồ có thể lại tắt bất cứ lúc nào.
“Sao lại là màu đen?” Trương Phong Phong kề sát nhìn mệnh đèn bên trong trản lưu li, trong lòng lại thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, đèn còn chưa tắt là vẫn còn có thể cứu chữa.
Diệp Tố nhíu mày nhìn chằm chằm mệnh đèn của Dịch Huyền, huyết mạch nửa ma của hắn đã xảy ra vấn đề ư?
Trong nguyên tác Dịch sư đệ cuối cùng cũng thức tỉnh Ma mạch, hoàn toàn trở thành ma, hiện giờ vẫn không thể tránh khỏi kết quả này sao?
“Ta không nên để nó đi một mình.” Trương Phong Phong siết chặt hai tay, hối hận bản thân đã không đi cùng với Dịch Huyền.
“Sư phụ, sự việc cũng đã xảy ra rồi.” Diệp Tố nhớ tới Dịch Huyền bất cứ lúc nào cũng nắm lấy Trọng Minh đao, có Trọng Minh áp chế, hắn vẫn luôn duy trì bĩnh tĩnh, ngay cả tính cách cái gì cũng khư khư giữ trong lòng cũng đã thay đổi không ít, lần này không biết đụng phải cái gì lại chuyển hóa thành ma, “Con đi tìm Dịch sư đệ.”
“Ta đi với con.” Trương Phong
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1089/chuong-91-bat-ki-bien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.