Lần tiến giai trước đó của Diệp Tố chỉ cách đây mới 3 tháng mà thôi, vậy mà bây giờ nàng lại một lần nữa tiến giai, thậm chí trận thế của lôi vân còn lớn hơn lần trước mấy lần, việc này khiến cho tất cả mọi người Thiên Cơ Môn đều nhịn không được ngừng việc trong tay, chạy đi xem tình hình trên Cửu Huyền Phong.
“Con thật đúng là ngồi không tự nhiên nhặt được một đồ đệ tốt.” Hình trưởng lão đứng bên cạnh Trương Phong Phong bỗng nhiên lên tiếng.
Vẻ mặt Trương Phong Phong không giấu được nét vui vẻ đắc ý, nhưng dù sao người nói cũng là Hình trưởng lão, vẫn phải khiêm tốn một chút, đuôi mắt ông chợt nhìn thấy một người, tức khắc nói: “Đệ tử mới tới đó có tư chất cũng không tệ, qua một thời gian nữa có lẽ cũng có thể trở thành đồ dệ đắc ý dưới trướng Hình trưởng lão.”
Hình trưởng lão quay đầu lại thì nhìn thấy Du Phục Thời đang đứng gần đó, ông vẫy vẫy tay bảo hắn đi qua.
Du Phục Thời thấy được, nhưng không động đậy, hắn không quen thuộc người này, có điều……hắn cúi đầu nhìn phong thư trong tay, cuối cùng vẫn chậm chạp đi về phía Hình trưởng lão.
“Diệp Tố nói phải cho ngươi thời gian mấy tháng để học, hiện giờ cũng đã qua ba tháng, ngươi học chữ thế nào rồi?” Hình trưởng lão kiên nhẫn chờ Du Phục Thời lê bước tới nơi, hỏi hắn.
Ở tu chân giới thứ không thiếu nhất chính là thời gian, mỗi người làm việc đều với tâm thế thư thái mà tiến hành, chỉ có
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1133/chuong-161-tinh-truoc-tuong-lai.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.