Sợi thần thức kia của Diệp Tố không lập tức trở về thượng giới cùng với Du Phục Thời mà tạm thời lưu lại Phù Thế đại lục.
Không ai biết nàng chỉ là một sợi thần thức.
Diệp Tố lưu lại là vì muốn đem tất cả mọi thứ đã học ở thượng giới truyền lại cho những người khác.
Nàng đi đến Quy Tông thành trước, tìm Liên Liên và Trình Hoài An.
Hai người vừa nghe có Diệp Tố đến tìm thì tức khắc chạy ra từ tông môn.
“Diệp Tố, ta còn tưởng cô……đi rồi.” Liên Liên nhìn nàng đầy kích động, ngày đó sau khi bọn họ rời khỏi Quy Tông thành, Liên Liên vẫn luôn nghĩ rằng rằng Diệp Tố sẽ giống Đồ Thế tiền bối vậy, phi thăng rời đi Phù Thế đại lục.
Dù sao ngày hôm đó khí tức trên người Diệp Tố quá không bình thường.
“Ngày đó hai người đưa ngọc giản của Ngũ Hành Tông cho ta, muốn ta giúp đỡ Ngũ Hành Tông một phen.” Diệp Tố nhìn Liên Liên và Trình Hoài An đang đứng phía sau nàng ấy, lấy từ trong ngực áo ra một kiện ngọc giản, đưa cho bọn họ nói, “Hôm ta ta tới để thực hiện lời hứa.”
Liên Liên nhận lấy ngọc giản, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó trên mặt liền nở một nụ cười thật rạng rỡ: “Ta đánh cuộc thắng rồi.”
“Nếu có gì không rõ có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào, ta tạm thời sẽ còn ở lại Phù Thế đại lục, trong này có vài phù chú là ta tự nghĩ ra, còn có một phần phù chú……” Diệp Tố giơ tay
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/1134/chuong-116-cac-tong-chi-tranh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.