“Trong Huy Thành có tổng cộng trăm tên ma vật, người nào trảm ma vật thì thông qua.” Lão nhân tóc nâu bổ sung.
“Đại trưởng lão, nếu một mình ta chém nhiều ma vật thì sao?” Bỗng nhiên có một đệ tử Côn Luân giơ tay lên hỏi.
Mọi người nhìn lại thì thấy đó là một thanh niên cao lớn tuấn lãng, trên mặt treo một nụ cười tà khí.
Diệp Tố nhìn mái tóc trắng của hắn liền biết là ai.
—— Hồng Vĩnh Dạ, thân truyền đệ tự của trưởng lão Hồng Liễu chưởng quản Thượng Thanh Phong của Côn Luân.
Hồng Liễu là con trai của chắt trai của tông chủ Côn Luân Phong Trần đạo nhân, từ khi hắn gia nhập Côn Luân thì đã luôn đánh chủ ý lên chiếc ghế tông chủ.
Trong nguyên tác, Hồng Liễu và Hồng Vĩnh Dạ chính là hai người đã liên thủ hại nam chủ bị thương, về sau chết dưới kiếm của Lục Trầm Hàn.
“Ta đã nói qua, chỉ có người nào giết được ma vật mới tính là thông quan.” Lão nhân tóc nâu nói, “Cửa hai cũng không quy định cuối cùng sẽ lấy bao nhiêu người vào vòng sau.”
“Vậy là có thể rồi.” Hồng Vĩnh Dạ nhìn quét một vòng đệ tử của các tông môn khác, ý tứ rõ ràng.
“Ngoài ra, ta muốn nhắc nhở chư vị đệ tử.” Lão nhân tóc nâu lạnh lùng nói, “Nếu giết nhầm phàm nhân, tức khắc đào thải.”
Trên sân thi đấu, Lữ Cửu nhỏ giọng hỏi Chu Vân bên cạnh: “Cửa này thật sự có ma sao?”
“Không phải.” Chu Vân lắc đầu thấp giọng giải thích, “Huy Thành
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/khong-can-loan-an-va/983/chuong-18-vo-cuc-dan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.