🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1

Thông tin truyện

Tác giả: Trầm Tiêu ChiThể loại: Cổ Đại, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Trọng SinhTrạng thái: Đang raNgày đăng: 28-10-2025Cập nhật: 16:50 28-10-2025

Kiếm Xuất Vỏ

Tác giả: Trầm Tiêu ChiThể loại: Cổ Đại, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Trọng SinhTrạng thái: Đang raNgày đăng: 28-10-2025Cập nhật: 16:50 28-10-2025
Đánh giá: 10/10 từ 0 lượt

Thể loại: Tu chân, kiếp trước kiếp này, OE

Văn án

A Chức nghe nói mình có một sư huynh là thiên tài học kiếm, chỉ luyện một năm, một mình huynh ấy có thể san bằng cả hang ổ yêu quái.

Mùa đông, toàn bộ núi Thanh Hạnh đều là màu tuyết trắng xoá, mà kiếm khí của huynh ấy có thể ngăn cách hàn khí cách mình ba thước, một thân y phục trắng lại không hề có tí bông tuyết nào.

Ngày sư phụ đưa A Chức về, chỉ vào anh nói: ”Vi sư đã tính cho con một quẻ, mệnh số của con và nó kiếp này dây dưa, ân nợ khó giải.”

Lúc đó A Chức chưa hiểu sự đời, cứ tưởng mệnh số hai người dây dưa chỉ có một con đường.

Cô hỏi: ”Ý sư phụ là, con sẽ thành thân với hắn sao?”

Người chung quanh đều cười.

Đêm đó, A chức trùm khăn voan, trong âm thanh ồn ào, bị đưa vào “động phòng”.

A Chức dựa vào thành giường ngủ thiếp đi, hôm sau tỉnh lại, người ấy đeo kiếm đứng trong viện, nhẹ giọng giải thích: “Chỉ là trò đùa, đừng coi là thật.”

Mắt A Chức không tốt, lờ mờ trông thấy quanh người anh tỏa ra làn khí mỏng như sương mùa xuân.

Về sau A Chức mới hiểu, đấy không phải lễ thành hôn, là sư môn thấy cô ngại ngùng, có lòng tốt tổ chức cho cô một bữa tiệc vui vẻ đón gió tẩy trần.

Từ đây, Thanh Hạnh Sơn thành nhà của A Chức.

Sư phụ là trưởng bối, đồng môn là anh em như tay với chân, người kia cũng thành tín ngưỡng mà cô ấp ủ trong lòng.

Trong đêm mưa, cô nghe anh ngâm kiếm huấn, lần theo kiếm ý anh lưu lại để tu tập kiếm thuật.

Một năm xuân tới, anh từ ngoài núi trở về, nói với cô: ”Ta muốn đi đến một nơi rất xa, tiểu sư muội phải trông nom sư môn cho tốt.”

A Chức hỏi: ”Khi nào về?”

Anh nhìn ánh ban mai chiếu xuyên sương mùa ngày xuân quanh Thanh Hạnh Sơn, thật lâu mới đáp lời: “Không biết.”

Thế là A Chức chờ, chờ mãi, chờ đến khi ngoài núi phong vân biến sắc, chờ đến khi chúng tiên kéo đến cửa thảo phạt Thanh Hạnh Sơn, chờ đến khi sư phụ ngã xuống, đóa hoa cuối cùng ở Thanh Hạnh Sơn khô héo, cô rút kiếm ngã trong vũng máu, anh vẫn chưa quay trở về.

A Chức mở mắt một lần nữa đã là hai mươi năm sau.

Cô trọng sinh ở tiên môn Khương gia, thành Tam tiểu thư Khương Gia vô dụng tư chất cực kém, không còn là yêu nữ trên Thanh Hạnh Sơn.

Trong một lần thí luyện, cô bất ngờ trông thấy mảnh hung kính khiến Thanh Hạnh Sơn diệt môn.

A Chức theo dõi đuổi theo lại bị Hề Cầm ngăn cản.

Vị công tử phong lưu không đứng đắn của Hề gia cười hì hì hỏi thăm: ”Ta thấy thân thủ tiên tử bất phàm, dường như không đúng với lời đồn, xin hỏi sư phụ là ai, học nghệ phương nào?”

Quá khứ đã qua, cố nhân đã mất, bây giờ cô cũng không thể rút kiếm khỏi vỏ, chẳng qua là một kẻ sống tạm làm xấu hổ sư môn.

A Chức im lặng rời đi, kính ma vừa bị cô chém giết hóa hình đứng bên người Hề Cầm: “Tôn chủ luôn đi theo cô ấy, là do nhớ tới gì chăng?”

“À, nhớ lại vài việc không quá quan trọng.”

“Việc gì?”

“Dường như rất nhiều năm trước, ta và nàng, từng thành thân với nhau?”

“…”

Quá khứ: Bông hoa nhỏ chịu thương chịu khó dè dặt x đóa hoa kiêu ngạo trên đỉnh núi cao.

Hiện tại: bé gái mồ côi tiên môn lạnh lùng x thế gia công tử phong lưu không đứng đắn (?)

Danh sách chương

Bình luận

hoặc đăng ký thành viên để bình luận nhé!!
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.