Sau hôm đó, Dung Ly theo Thiên Lưu Tử về U Minh Cốc.
Cứ ngỡ hắn lần này sẽ tiếp tục gây khó dễ cho nàng, nhưng không, hoàn toàn để nàng toàn quyền quyết định mọi hành động của mình.
Sắp xếp một gian phòng nhỏ cho nàng tạm thời ở tạm, nếu nàng không có việc gì tìm hắn thì thôi, chứ bình thường sẽ không tự nhiên ép buộc nàng làm những thứ bản thân không muốn.
Dung Ly mở lời xin Thiên Lưu Tử đừng giam Tuyết Chinh ca lại nữa, hắn cũng đồng ý.
Lỡ đặt chân đến cấm địa, hắn cũng tha không truy cứu.
Vô tình làm rơi lọ thuốc quý của hắn, hắn bảo thứ đó hắn không cần nữa.
Có lần tình cờ nghe được lời bàn tán từ đám yêu ma trong cốc, chúng bảo rằng nàng trông giống cố nhân của hắn nên mới hết lần này đến lần khác được cho qua những lỗi lầm tày trời.
Tuy có phần hơi kỳ lạ, nhưng Dung Ly cũng không mở lời.
Được như thế cũng tốt, nàng thật sự không muốn dính dáng quá nhiều đến bọn người này.
Đôi lúc một mình buồn chán ngồi trong phòng ngẫm lại mọi chuyện, chợt nhận ra lúc đó mình quyết định nhảy xuống vực tìm đến cõi vĩnh hằng chỉ là suy nghĩ trong lúc tâm trí không được tỉnh táo.
Mặc dù không còn muốn đeo đuổi vọng tưởng nữa, nhưng trong lòng có chút không cam tâm.
Nàng vì người đó mà đau khổ, chấp nhận hy sinh tất cả, vậy thì chí ít sự hiện diện của nàng cũng phải lưu lại trong hồi ức của người đó một ấn tượng mạnh mẽ, thế mới được.
Thời
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/luoi-tinh-nhan-the-ho-yeu-tai-sinh/146/chuong-97-da-tam.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.