Dung Ly bước xuống xe, cùng Đông Cung đi váo quán nước.
Tuy y phục của nàng mang
một màu trắng đơn giản thuần khiết, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trong sáng của nàng.
Cả hai cùng
ngồi xuống, lúc này tiểu nhị bước đến ân cần hỏi:
– Chào hai vị khách quan, các vị cần gì ạ? Trong quán chúng tôi hiện chỉ có vài món đơn
giản như màn thầu hay rau xào với thịt mà thôi, mong hai vị thông cảm.
Đông Cung nhìn về phía Dung Ly rồi cất giọng hỏi:
– Cô muốn dùng gì thì cứ gọi.
Ăn hay không thì cũng tùy cô.
– Um…!tiểu nhị à,cho ta một đĩa rau xào không thôi được không? Ta không ăn thịt được.
– Dạ vâng.
Còn ngài đây muốn dùng gì ạ?
– Cho ta vài cái màn thầu với một tí trà là được rồi.
– Khách quan đợi tí, sẽ có ngay thôi ạ.
– Tiểu nhị vui vẻ đi vào trong.
Lúc này Đông Cung nhếch mép cười, nói với Dung Ly:
– Chẳng phải yêu quái các người thường dùng máu của người khác để tu luyện sao? Cớ sao
cô lại nói là mình không ăn thịt được?
Dung Ly có vẻ hơi cau mày, tỏ vẻ không hài lòng:
– Đâu phải yêu quái nào cũng sát sinh đâu.
Sau khi nữ ma vương bị Triệu vương loài người
các ngươi tiêu diệt, yêu ma chia năm xẻ bảy, tứ tán khắp nơi.
Nhưng điển hình có hai loại chính,
một là dùng máu của vật sống để gia tăng công pháp, chuyên luyện những cấm thuật, còn hai là
không sát sinh nên tuy pháp thuật kém hơn nhưng máu và linh lực của bọn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/luoi-tinh-nhan-the-ho-yeu-tai-sinh/181/chuong-54-ngoai-truyen-2-cau-chuyen-cua-mac-dong-cung-phan-iii.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.