**Tập 86 – [Ngoại Truyện 3] Hồi Ức Của Thiên Lưu Tử **
Phần cuối: Thật Ra Hắn…!Là Một Kẻ Đáng Thương
Định mệnh đưa đẩy, cuối cùng cũng đến một ngày, muội ấy gặp được “hắn”…
Hôm nay có dịp rảnh rỗi, ta lại đưa muội ấy ra thế giới của loài người dạo chơi.
Thời tiết hôm nay tương đối tốt, là mùa xuân nên có gió nhè nhẹ mang theo hương thơm của chồi non mới chớm khắp vùng thảo nguyên rộng lớn.
Cỏ xanh mơn mởn, hoa thì thi nhau đua nở, đặc biệt loài anh đào mang nét đẹp thuần khiết của mùa xuân cũng nở rộ cạnh bờ hồ trong xanh, đó cũng là lý do vì sao muội ấy lại nằng nặc đòi ta dẫn đến đây.
– Này! Muội chạy đi đâu thế? Đừng có chạy xa quá… – Mới không để ý đến một tí là muội ấy lại chạy ra tuốt ngoài kia rồi.
Lần nào cũng vậy, nếu ta không thận trọng nhắc nhở, chắc sẽ quên mất cả đường về luôn quá.
– Muội biết rồi mà! Muội đâu còn là con nít nữa đâu…
Ta khẽ lắc đầu thở dài, miệng cười thầm: “Còn bảo là không phải trẻ con nữa…” Ta thì không hứng thú mấy với những thứ này.
Có đi cũng được, mà không đi cũng chẳng sao.
Ta thường hay tìm một bóng cây mát nào đó rồi ngồi phịch xuống, dõi theo muội ấy chạy nhảy, như vậy cũng đủ rồi.
Do mãi rong chơi, Phương Lam không cẩn thận vấp phải hòn đá lớn dưới đất cạnh bờ sông rồi sượt chân, trong lúc hoảng loạn, muội ấy kêu to nhằm cầu cứu:
– Aaaaaaa… Lưu Tử ca ca…
Nghe có
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/luoi-tinh-nhan-the-ho-yeu-tai-sinh/196/chuong-95-niem-tin-bi-lung-lay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.