Cửu Vỹ Hồ khẽ vuốt vuốt mái tóc mình mà kể lại,ánh mắt nàng trở nên mờ mịt,xa xăm.
Nguyên Ngân Nguyệt vốn không phải là người của U Châu này,nàng khi mới sinh ra đã là người của Linh Giới.Mẹ nàng là một tiên hồ,cha nàng là một thần thú,bản thân nàng khi sinh ra đã có chín đuôi – Hồ Yêu chi vương,linh căn lại mang tư chất Huyền Hồ nên nàng rất được cha mẹ thương yêu.Trong một lần cùng gia đình đi chơi mà vô tình gặp một khe hở không gian,vì vô tình bị hút vào mà bị truyền tống tới U Châu này.Nàng từ đó lưu lạc khắp nơi,không biết bao nhiêu lần bị người ta truy bắt,không biết bao nhiêu lần suýt bị giết.Cuối cùng may mắn gặp được Tiêu Diêu đạo nhân,được lão thu nhận là nghĩa nữ.Tiêu Diêu đạo nhân vốn đã nhận định nàng không phải là người của thế giới này nên yêu cầu nàng không nên ra ngoài,còn lão thì cố gắng tìm kiếm các cách để có thể giúp nàng về nhà.Nhưng đã hơn trăm năm mà vẫn không có kết quả,cuối cùng khi lão cảm thấy thọ nguyên sắp cạn thì mới tiến hành bốc quẻ.Lão tiên đoán sau này sẽ có một nam nhân cùng là kẻ từ thế giới khác tới sẽ tìm tới đây,lại thấy hắn sẽ bảo vệ và yêu thương nàng nên mới yêu cầu phong ấn nàng lại trong băng phách.Ngân Nguyệt đương nhiên chấp nhận,vì hiện tại nàng cũng không đủ can đảm để nhìn nghĩa phụ tọa hóa.Cứ thế mà bây giờ đã trải qua hơn ngàn năm.
Minh Tiến giật mình,tiên đoán trước cả ngàn năm quả thật quá bá đạo.Ngân Nguyệt thấy hắn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6436/chuong-43-ket-cuc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.