– Không sao đâu,ta đã dùng giác quan tìm kiếm qua.Nơi này không có ai có thể gây hại cho chúng ta!
Minh Tiến nói,Vũ Nham cất lời đã lôi hắn trở về thực tại.Lúc này tiểu nhị đã bưng lên một khay thức ăn lớn,bày ra bàn bảy tám đĩa thức ăn đang nghi ngút khói.Sau đó nhanh tay dọn dẹp bàn trà,Minh Tiến lại tung tay cho hắn mấy khối linh thạch khiến hắn cuống quýt.
– Đa tạ công tử,chúc các vị ngon miệng!
Sau đó thì thoái lui,Minh Tiến cũng không khách sáo gì,cầm đũa lên nếm thử một món,sau đó gật gù.
– Có tiến bộ,phụ thân,muội muội hôm nay hai người nhất định phải ăn hết chỗ này đấy.Không thì phụ lòng đầu bếp của Phụng Hoàng Điếm đấy!
– Hừ,ca ca coi ta là heo sao chứ?
– Ha ha ha…
Minh Tiến và Vũ Nham cười sảng khoái,cả ba người vừa ăn vừa nói chuyện.Đương nhiên là nếu mở tiệc sẽ có rượu,nhưng chỉ có một bình rượu ngon cho Vũ Nham uống mà thôi.Minh Tiến không thích uống rượu,uống vào giác quan sẽ bị hạ xuống rất nhiều.Như Như cũng không biết uống nên chỉ đành nhấp môi lấy lệ để cho phụ thân nàng khỏi mất hứng mà thôi.
Tiệc tàn,ba người nhận phòng rồi về nghỉ ngơi.Minh Tiến đành nghe theo lời Như Như giúp nàng bê một tùng nước nóng lớn vào phòng,lại đích thân đứng trông coi ngoài cửa.Vũ Nham lúc này đang ở vào giai đoạn khẩn yếu,chuẩn bị đột phá bình cảnh nên ở lại trong phòng bế quan,hắn lại cho y mượn Cửu Chuyển Thái Cực Đồ để đảm bảo việc tu tập không bị
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6464/chuong-1-thong-dao.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.