Bóng trắng của Bạch Hồ nọ dần dần tới gần Minh Tiến,khi cách hắn chừng vài bước chân thì dừng lại.Một quầng tử sắc đột nhiên lóe lên trên thân hình Bạch Hồ,lộ ra một bóng nữ nhân thân vận bạch y,cặp mắt to tròn đầy mị lực.Nữ nhân nọ khe khẽ vuốt lại tóc mai cài lên vành tai,giọng nói ngọt ngào.
– Tướng công,sao bao lâu nay anh không tới thăm em?
– Không đúng,không đúng!Cô và tôi không còn quan hệ gì nữa,mau đi đi,mau đi cho khuất mắt tôi!
Minh Tiến hét lên,hai tay ôm đầu.Trong ý thức hắn,con người trước mặt không hề tồn tại.Nhưng trong tim hắn,giọng nói thân quen ngọt ngào ấy không phải là của cô ta thì còn là của ai?Nữ nhân nọ vẫn mỉm cười,nhẹ nhành vươn đôi tay ngọc ôm lấy cổ hắn.
– Tướng công,là em đây mà.Anh không nhận ra sao?
Minh Tiến toàn thân trấn động,hắn mơ hồ ngửi thấy mùi thơm từ nữ nhân nọ. “Đúng rồi,là mùi nước hoa cô ấy hay dùng”. Thân hình trở nên run rẩy không thôi,theo bản năng vươn tay ôm lấy bóng bạch y nữ tử nọ.Phía bên ngoài,Hư Danh sớm đã nhận ra trên mặt nam nhân nọ thần sắc cổ quái,tuy nhiên lại không hề thấy có hắc khí xuất hiện thì ngạc nhiên vô cùng.Đám hắc y cũng đã nhận ra sự cổ quái,có người hỏi.
– Sư bá,lẽ nào vị sư thúc tổ này không hề có tâm ma?
– Không đúng,có lẽ ta cần tăng thêm chút uy lực trận pháp!
Hư Danh khe lầm nhẩm chú âm,trận pháp nọ đột nhiên có biến đổi,rung lên một hồi mới dừng lại.Phía trong biển hoa,Minh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6482/chuong-28-tien-nhap.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.