Hùng Lệ dùng mắt âm thầm đánh giá nam nhân trước mặt, lại thấy nụ cười của hắn thì đủ hiểu. Hắn vốn đã thi triển Thấu Tâm Thuật, vì thế ác ý của tên Yêu tu này cũng không có gì là lạ. Hùng Lệ khẽ đẩy mấy đứa bé lui lại, chậm rãi bước tới trước mặt Chấn Thiên, dùng móng tay viết lên nền đất.
– Ngươi muốn ta làm Trấn Sơn thú cho ngươi?
– Không sai!
Chấn Thiên trong mắt ánh lên vẻ lãnh khốc, thoáng chút rồi đổi ngay sang ánh mắt vui vẻ cực độ. Tuy vậy làm sao có thể qua được ánh mắt của Hùng Lệ, hắn viết tiếp.
– Ngươi có thể cấp cho ta những gì?
– Ta có thể có ngươi bất kì thứ gì ngươi cần!
Chấn Thiên vui mừng cực độ, hắn nói như thể Hùng Lệ là một thượng khách vậy. Đúng là khẩu phật tâm xà. Hùng Lệ im lặng, ba người nhà Tôn gia cũng im lặng, tuy chỉ có Chấn Thiên là vui vẻ cực hạn. Cả mấy người đều biết, linh thú có thể thông linh tâm thức với loài người, thêm nữa trí tuệ vô cùng cao. Chắc chắc sẽ không bỏ qua lợi ích, vì vậy mà ba gã họ Tôn chỉ thầm thở dài. Đương nhiên họ cũng không ngăn cản, vì căn bản Hùng Lệ có phải sủng thú đâu? Nhưng mà thời gian qua, tất cả mọi người trong Tôn gia đều coi Hùng Lệ như là một thành viên trong gia đình mình rồi. Hai nữ nhân thì len lén sờ lên lông của Hùng Lệ, thấy hắn không phản ứng gì thì mạnh tay hơn. Hùng Lệ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6500/chuong-49-di-chi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.