– Đương nhiên ta không tin rồi!
– Hừ, tỷ không tin cũng phải thôi. Chàng ấy không phải người của U Châu này!
Kỳ Dao gay gắt nói, sau đó quay mặt đi hướng khác, bàn tay nắm chặt lại, cánh mũi phập phồng thở ra nhiệt khí. Tuyết Liên nghe vậy thì giật mình, nhưng rất nhanh lại cảm thấy kì quái, nàng cũng ngồi xuống im lặng hồi lâu để suy vấn mình. “Sư phụ đã từng nói, ngoài nhân loại U Châu vẫn còn vô số các tộc khác có thể tu luyện tiên đạo. Đó là thú tộc, hoặc một số nhỏ nhân loại sống ngoài Ngoại Hải. Nhưng mà thanh kiếm này thì không có chút khí áp thú nhân, cũng không ẩn chứa cực hàn chi khí đặc trưng của đám người Ngoại Hải. Có lẽ nào…?”. Tuyết Liên cau mày, dùng ánh mắt kì quái nhìn tới Kỳ Dao, sau đó dè dặt nói.
– Muội… tên Minh Tiến đó… lẽ nào y là nam Hồ sao?
Tuyết Liên nói tới đây thì cũng hơi sững lại, nàng cảm thấy điều mình nói ra có chút không ổn. Nhưng đúng theo sự suy luận của nàng, chỉ có nam Hồ hóa hình mới có thể không có khí tức thú nhân. Thêm nữa là nam Hồ rất anh tuấn, phong nhã nha, Kỳ Dao lại xinh đẹp như vậy, có lẽ nào nàng lại tự hứa gả ột tên nam nhân xấu xí? Kỳ Dao nghe xong câu này thiếu chút nữa ngã ngửa, nàng mặt đỏ rần lên, cố trấn tĩnh mà giọng nói vẫn run run.
– Tỷ… tại sao lại…
Hồ Lan trấn, Chấn Thiên vừa rời khỏi động phủ, mặt mày
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6522/chuong-15-nghich-thien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.