Bá Ôn đang khệ nệ bê những nia thuốc lớn bên ngoài, nghe thấy vậy thì vội vàng bỏ lại đống dược vật, chạy vội vào trong buồng. Tới nơi, y giật mình kinh hãi khi nhìn thấy cảnh tượng trên giường lúc này. Chỉ thấy Minh Tiến đang ngồi theo tư thế thiền, quanh thân thể là vô số các kí tự kim sắc. Sau lưng hắn còn mơ hồ xuất hiện hình ảnh của Phật Như Lai, trên mặt lúc này đầy nét đau đớn, mắt nhắm tịt lại. Tiểu Sương đang hai tay bấu chặt lấy cổ hắn, miệng nhỏ cắn vào cổ hắn tới chảy máu. Bá Ôn kinh hãi, vội vã gọi.
– Tiểu Sương, mau dừng lại… Minh Tiến, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Minh Tiến mở mắt nhìn tới, chỉ thều thào không ra hơi, căn bản yết hầu hắn đã bị Tiểu Sương nắm chặt. Tiểu Sương thì ngược lại, cười khanh khách, ngả vào trong lòng hắn, nhìn ra mà nói.
– Ồ, Bá Ôn thúc, không có chuyện gì đâu nha. Chỉ là người tốn công kiềm chế ta, giờ ta đã thoát khỏi kiềm chế. Hi hi hi…
Thanh âm lanh lảnh, ngân vang trong gian phòng. Bá Ôn thoáng cau mày,sau đó từ trong ngực lấy ra một tấm gương bát quái, chiếu tới Tiểu Sương mà quát.
– Thiên sinh mị cốt, ngươi không sợ ta có bát quái kính sao? Mau mau ngủ yên đi!
– Hừ, ta xuất hiện lần này là muốn lựa chọn người phù hợp nha ,không hề phá hoại gì. Bát quái kính của Bá Ôn thúc làm gì được ta chứ?
Khẽ liếm láp máu nơi cổ Minh Tiến, nàng quay ra mà nói.
– Ta
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6577/chuong-87-dong-phong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.