Một nam nhân thân tầm thước, thân mặc y phục không khác gì hai người đứng gác bên ngoài, ngoại trừ nơi mũ vải đen có đính một miếng huy kí bằng vàng tiến tới phía Hoa Vinh mà bái lễ. Y thấy vậy thì khẽ cười, xua xua tay mà nói.
– Ở đây có người ngoài, Tùng đệ đừng nên xưng hô thế này!
Thanh âm y lúc này khác hoàn toàn, không hề the thé hay ẽo ọt như các thái giám khác mà lại thập phần cương khí, uy mãnh chẳng khác gì một nam nhân bình thường. Nam nhân nọ khẽ cười, phất tay gọi trà sau đó cung kính ngồi sang một bên. Cả hai chờ cho nữ hầu mang trà tới, bày biện xong xuôi sau đó cho tất cả lui xuống. Hoa Vinh lúc này nét mặt mới giãn ra đôi chút, nhấp một ngụm trà, y hỏi.
– Tùng đệ, Đồ Long đao đã chế tác lại tới đâu rồi?
– Đại ca, đã được tám thành rồi. Chỉ cần một vài ngày nữa là có thể hoàn thành!
– Ừm… Tốt lắm!
Y nói, mắt lim dim suy tư. Hoa Tùng thấy vậy thì cảm thấy ngạc nhiên, rụt rè hỏi.
– Đại ca… có phải… có phải là có sự việc gì không thuận… đúng không?
Hoa Vinh lắc đầu, lại nhấp thêm một ngụm trà, sau đó mới thở ra đầy nhẹ nhõm mà nói.
– Hoàng thượng chỉ dụ cho ta lựa thêm một số tinh anh, bí mật đưa tới giám sát Lưu đại nhân…
Câu này y nói ra khiến Hoa Tùng giật bắn người, chén trà trên tay rơi cả xuống đất, vỡ tan. Thanh âm đổ vỡ truyền ra khiến không
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6579/chuong-150-luc-soat.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.