Ngân Nguyệt vẫn thản nhiên nhìn nam nhân trước mặt,trong mắt nàng ánh lên vẻ coi thường.Chỉ thấy nam nhân nọ có thân hình vạm vỡ,nhưng khuôn mặt thì rỗ chằng chịt cùng với ánh mắt đầy dâm tà khiến nàng cảm thấy khó chịu vô cùng,nét mặt nghiêm lại,rút cây trường thương dưới đất lên mà hướng về phía hắn.
– Thắng ta đi rồi hãy hỏi!
Đoạn Hân tuy hỏi nhưng mắt lại chăm chú nhìn vào khuông mặt tuyệt mỹ kia,sau đó nhìn tới cặp nhũ phong câu hồn đoạt phách đang lẩn trốn dưới lớp hồng y ấy mà nuốt nước bọt,trong lòng âm thầm hô to. “Cực phẩm a,vưu vật hiếm có a!” Hắn cười đầy dâm ý,dường như đã quên mất cây trường thương nọ là do hồng y nữ nhân này ném tới,liếm liếm môi.Động tác này của hắn khiến Ngân Nguyệt cảm thấy khó chịu,cây trường thương trong tay nàng lao tới.Đinh một tiếng,Đoạn Hân lanh lẹ dùng mũi thương gat ra,tuy vậy hổ khẩu một phen trấn động.Hắn cảm thấy nữ hồng y này có võ kĩ cao thâm hơn mình nhiều,trong đầu xoay chuyển ý nghĩ không ngừng.Đoạn Hân lại vung tay xuất ra Hoan Lạc Đồ,lẩm nhẩm pháp quyết.Lần này thì hắn không kịp toại nguyện thì đã phát sinh dị biến.
Một đạo lôi điện đen ngòm từ phía trên không lao tới Hoan Lạc Đồ,thanh âm xé gió rít lên khiến Đoạn Hân kinh hãi vội thoái lui.Rất nhanh Hoan Lạc Đồ nọ bị chém ra làm hai,đạo hắc lôi hiện nguyên hình là một thanh trường kiếm,thân kiếm cắm sâu xuống nền đất chứng nỏ lực đạo ném đi vô cùng mạnh,cán kiếm vẫn rung lên phát ra những tiếng ông ông quỷ dị.Đoạn Hân
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6592/chuong-155-tu-tien-son.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.