Thiếu nữ bạch y khẽ gật đầu, thiếu nữ lam y thì chỉ cười mà nhìn tới. Thông Bác vui vẻ, tay giơ lên ba bốn con thỏ rừng, y nói.
– Được rồi, cả hai cô nương xin nán lại đây một chút, lát ta mời hai vị cùng thưởng thức món thỏ đặc biệt của ta!
Y vui mừng như vậy bởi lần này vào rừng, vô tình tìm được một vài gốc thảo dược hiếm, nếu đem bán cũng được vài trăm linh thạch. Với y, vài trăm linh thạch là một con số không hề nhỏ, đấy là một gia tài lớn. Thậm trí còn có thể mua được vài ba viên Trúc Cơ đan. Thông Bác cười đầy vui vẻ, mau mắn xách theo đám thỏ ra giếng nước, hai thiếu nữ thấy vậy cũng đi ra theo.
– Để chúng ta phụ một tay…!
Bữa cơm trưa vô cùng ngon miệng, phải nói là tay nghề của Thông Bác về khoản nấu nướng cực kì khéo. Cũng chỉ là món thỏ nướng, nhưng mỗi con thỏ y lại có những cách tẩm ướp, cách nướng khác nhau khiến mỗi con một vị: Vừa mềm lại vừa không béo; vừa ròn lại vừa ngọt thịt… Minh Tiến lúc động đũa chỉ có thể tay gắp không ngừng, miệng khen ngon không ngừng. Hai thiếu nữ dường như cũng bị món ăn thu hút mất mọi điều, các nàng dường như cũng bị mấy món này làm ê hoặc. Bữa cơm nào của y cũng có chút rượu, nhưng hôm nay y lại đặc biệt mua hẳn một hũ lớn. Minh Tiến được mời cũng chỉ nhấp qua loa, còn hai thiếu nữ kia có vẻ tửu lượng rất cao, uống ngang bằng với Thông
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6603/chuong-220-cuong-ep.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.