– Bạch Hổ,muội không được vô lễ!
Ngân Nguyệt nói lớn,chính bản thân nàng lúc này trong lòng cũng có chút tức giận,tuy nhiên nàng cũng không hành động lỗ mãng như Bạch Hổ.Bạch Hổ nghe vậy thì ủy khuất thu lại trủy thủ,đem nó đặt vào bao nơi ống chân,nàng chạy tới phía Minh Tiến,nhảy vào lòng hắn mà thổn thức.Minh Tiến ngẩn người,tự nhiên có một nữ nhân lạ mặt nhảy vào lòng hắn mà khóc rưng rức khiến hắn cứ ngây ngốc nhìn nàng,theo bản năng đưa tay vỗ về.Bạch Hổ cảm nhận được bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng mình,nàng ngước mắt lên chăm chú nhìn hắn,chỉ thấy hắn đang mỉm cười thi bất giác hai má dâng lên một làn phấn hồng,dụi đầu vào ngực hắn mà trốn tránh ánh mắt ấy.Minh Tiến vừa nhìn thấy khuôn mặt ấy,trong lòng cũng có chút giật mình.Hắn chỉ thấy nữ nhân này chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi,khuôn mặt thanh tú toát ra một khí chất vương giả.Cặp lông mày dài cùng với hàng mi cong vút như tô điểm thêm cho cặp mắt to tròn,long lanh như hắc ngọc(Ngọc trai đen).Cặp mắt ấy lúc này đang ướt những nước mắt,thêm nữa là trên má còn ẩn hiện môt làn phấn hồng khiến cho nàng ta có một vẻ thu hút đặc biệt.Nhất là đôi môi của nữ nhân trước mặt,nó có màu hồng cánh sen mà bất cứ nam nhân nào cũng có thể bị hút hồn khi nhìn tới.Bạch Hổ cứ mải trốn tránh ánh mắt hắn,dường như quên hết không gian xung quanh.Nàng cảm thấy hạnh phúc vô cùng,yên lặng mặc hắn vỗ về.
Kỳ Dao ngước mắt nhìn tới tình cảnh ấy với sự nghi hoặc cao độ,nàng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6610/chuong-183-tham-mo.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.