Nữ tử áo đỏ thu lại Linh Tê, trên mặt có chút mất mát. Chợt nàng nhìn sang phía Tuyết Liên, ngạc nhiên khi thấy trên tay nàng ấy chỉ là một thanh kiếm cấp tiên khí bình thường. Nữ nhân áo đỏ nghi hoặc hỏi.
– Tuyết Liên, Thiên Băng đâu? Tại sao muội lại dùng thanh kiếm thường này?
Tuyết Liên nhìn tới thanh kiếm trong tay nàng, chỉ mỉm cười nhẹ mà không đáp. Nàng lại chậm rãi ngồi xuống phiến đá, phẩy tay vận lực lật khoai. Nữ tử áo đỏ thoáng ngẩn người. “ Từ trước tới nay, Tuyết Liên muội đều chưa một lần rời xa Thiên Băng kiếm,tại sao lần này…? Muội ấy từng lập thệ: Người còn kiếm còn, kiếm mất người vong. Sao lúc này lại bình thản thế kia…? Có lẽ nào…?”. Nữ nhân áo đỏ mặt đột nhiên tràn ngập sắc ý, vui vẻ nói.
– Tuyết Liên, muội không lẽ trao kiếm cho người kia rồi?
– Ai?
Tuyết Liên hơi giật mình, tròn mắt hỏi lại. Nữ tử áo đỏ cười đầy sắc mị, thần thần bí bí đáp.
– Thì là người đó đó… Nam nhân đả bại muội đó…!
– …
– Ai nha, không ngờ tiểu muội băng sương của tỷ không biết từ bao giờ lại thành thục nữ rồi nha!
-…
– Chà, muội còn cố chối là không muốn lập gia thất đi. Không ngờ muội đã sớm trao thân mình cho y nha!
– Tỷ đừng nói bậy!
Tuyết Liên biết là do vị tỷ tỷ này trêu đùa, vì thế chỉ cười mà lắc đầu. Nữ nhân áo đỏ thấy vậy lại càng dồn dập.
– Không phải muội nói người còn kiếm còn sao? Trao kiếm
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6653/chuong-137-ngoai-du-tinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.