Minh Tiến hơi ngẩn người, tất cả những thứ vừa rồi hắn làm theo bản năng mách bảo. Giờ thấy cây cung trên tay mình thì ngạc nhiên không thôi, kiểm tra lại chân lực bản thân một lượt. Hắn tưởng, với việc này chân lực hắn sẽ khôi phục phần nào. Nhưng không, hắn vẫn chẳng cảm nhận được chút chân lực nào từ bản thân cả, mọi thứ, kể cả việc hắn có thể bay lơ lửng mà không cần tới phi hành đều do luồng khí ấm áp từ cây cung này truyền tới. Minh Tiến mải mê ngắm nhìn cây cung, cho tới khi hắn cảm nhận được một luồng hàn khí từ trên đầu đang tỏa xuống thì giật mình định thoái lui. Nhưng vô dụng, dưới chân hắn sớm đã đóng thành mảng băng dày. Trên không, Thiên Băng kiếm hóa to ra gấp mấy lần, từ một thanh mà hóa ra năm thanh kiếm giống nhau. Hắn nhìn tới nữ nhân bạch y kia, chỉ thấy dưới lớp kim sa khẽ rung động, dường như đang niệm một câu chú quyết. Lập tức từ thân thể nữ bạch y, các chú ngữ hóa thành những hàng chữ nho màu đen lập lờ ẩn hiện quanh năm thanh kiếm nọ. Không ít thanh âm trầm trồ từ phía đám người kia truyền tới.
– Thiên Băng Kiếm!
– Là Thiên Băng Tuyệt Thế…!
– Thiên Băng Tuyệt Thế, ta thật may mắn mới có cơ hội được chứng kiến tận mắt…!
Minh Tiến cau mày, hắn cảm nhận được sức nặng đang dần hội tụ trên đầu mình. Hắn cố gắng cử động chân, dùng ý chí điểu khiển luồng khí nóng ấm kia để làm tan vỡ băng nhưng chúng tan
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6664/chuong-124-hieu-van-noi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.