Trong động phủ, nơi bàn trà ở phòng khách. Tuyết Liên, Vương Phác Thiên cùng Ngô Hùng đang chậm rãi ngồi xuống ghế. Tử Hàm mỉm cười, cung kính nói.
– Phiền ba vị tạm ngồi ở đây, tiểu nữ xin đi pha trà!
Nói xong, nàng xoay người tiến vào gian trong. Chờ cho bóng nàng đi khuất, Tuyết Liên lập tức truyền âm.
– Sư phụ, sao người lại…!
– Hừm, lúc trước ta nói không đúng sao? Không phải vì con cố ý công kích nam nhân này mà làm cả hai lưỡng bại câu thương sao? Ta không biết thần thông của vị cô nương này cao thâm tới đâu, nhưng có thể biết rõ được chân tướng sự việc của Chung Cục rõ ràng như vậy, chỉ e không phải là người bình thường!
– Hoặc là vị này tinh thông thuật tướng số, hoặc là người có dị năng trong người… Nếu sâu xa hơn, chỉ e… chỉ e…!
– Chỉ e việc gì, sư huynh?
Ngô Hùng cẩn trọng nhìn về phía sau, sau đó chậm chạm dùng ngón tay viết lên bàn hai từ “ Long Nhân”.
Hành động này của y khiến Tuyết Liên thoáng giật mình, ánh mắt đầy ngờ vực chiếu về nơi nữ nhân kia vừa tiến vào. Vương Phác Thiên thì vẫn tỏ thần thái lãnh đạm, mắt khép hờ như suy tính gì đó. Cả ba người trong phút chốc lại im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng.
Tử Hàm cẩn trọng rót nước sôi vào ba chén trà, đặt nó lên khay gỗ mà cẩn thận xoay người bước ra phòng khách. Lúc này, vừa vặn Mỹ Mỹ bước ra, thấy nàng bưng trà thì không khỏi ngạc nhiên, khẽ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6679/chuong-228-du-tiec.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.