Lời y vừa dứt, lập tức có chín bóng thân ảnh thanh y xuất hiện, trên tay họ là chiến đao loang loáng vung lên, chặn lại hết phần lớn công kích của đám nhân sĩ. Đao quang loang loáng, kình khí cương mãnh kéo theo những bông tuyết tung bay thật mỹ lệ. Chín nữ thanh y tay múa chiến đao, tay quăng xích trảo hộ vệ phía trước Tứ Bán Tiên. Phần lớn chiêu công kích đều bị chín người đẩy lùi, một vài ám khí, phi tiễn may mắn lọt qua bay thẳng tới bốn đạo sĩ. Đám nhân sĩ thấy vậy không khỏi có chút hưng phấn, nhưng lát sau thì chưng hửng. Chỉ thấy những ám khí kia khi bay tới nơi, dường như chỉ chạm nhẹ vạt áo của bốn người rồi rơi rụng lả tả trên mặt đất. Khước Chính cười to.
– Một đống phế vật, những thứ rác rưởi này có thể đả thương nổi chúng ta sao? Người! Dùng đạn!
Lập tức có hơn hai mươi bạch y bước lên, lôi ra từ dây lưng to những loạt viên kim loại màu đồng. Trong đám đông nhân sĩ, cũng có người đã từng nhìn qua thứ này. Vì vậy ai đó trong đội ngũ đang công kích chợt hô lớn.
– Mau lùi lại, đây là Phích Lịch Đạn!
Tiếng hô dường như hơi chậm một chút, loạt đạn đầu tiên đã được ném về phía những người đang lao tới. Những tràng thanh âm đùng đùng liên tiếp vang lên, những tiếng la hét đầy đau đớn cũng sợ hãi. Những viễn đạn đồng bay tới, chiều người cố gắng gạt đỡ, những mong có thể tránh né. Nhưng tất cả đều vô nghĩa, Phích Lịch Đạn nổ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6683/chuong-162-noi-tinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.