Lãm Tiêu Dao cùng đám người đã khôn khéo lùi lại, né tránh khoảng không bị sụp xuống ấy. Nhất thời không gian mù mịt, khói bụi khiến cho không khí vô cùng khó thở. Trên mặt hắn khẽ nở một nụ cười dài đầy đặc ý, xoay người hướng tới phía tân nương mà chậm chạm đi đến.
– Liên Liên tỷ ở kia!
Một giọng nữ nhân trẻ vang lên khiến y thoáng giật mình, vội quay đầu nhìn lại. Từ trong đám bụi mù mịt, có bốn luồng quang mang đang lao nhanh về phía này. Lãm Tiêu Dao cau mày, nhìn cho thật kĩ.Cuối cùng, hắn giật mình khi thấy bốn luồng sáng này đều là nữ nhân.
Một cô nương mặc y phục màu hồng, tay nắm trủy thủ nhanh nhẹn dẫn đầu, nối tiếp theo sau là ba người nữa.Một nữ nhân áo đỏ cầm trường thương, một nữ nhân áo lam sử dụng thiết hoàn. Nữ nhân áo trắng cuối cùng sử dụng song kiếm. Bốn người lao vào đám hộ vệ, đánh dạt tất cả họ ra rồi nhằm hướng lễ đài mà phi thân tới. Lãm Tiêu Dao trong lòng kinh dị, vội vàng lùi lại một quãng. Hắn tuy háo sắc, nhưng cũng không đến nỗi ngu ngốc làm càn. Các nữ nhân này, đặc biệt là nữ nhân áo đỏ cầm trường thương kia – nàng ta thực sự mạnh hơn hắn rất nhiều.
Bốn nữ nhân bao vây lấy bên ngoài khối lam cầu, ánh mắt nhìn ra phía xa đầy ý cảnh giác. Một hồi, cả bốn mới từ từ lùi vào trong khối lam cầu nọ. Lãm Tiêu Dao cả kinh, cả bốn người kia tiến vào mà không hề bị khối cầu ngăn cản,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6694/chuong-218-kiem-chung.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.