Kim Minh nhập cung, lại trải qua vô số những lễ nghi phức tạp. Cho tới lúc lên điện, dù là đối mặt với phụ thân mình, nàng cũng im lặng không nói nửa lời. Linh Trâm như đã hứa trước với Vô Lệ, lập tức hướng Hồ Vương xin ban hôn ước cho Kim Minh và Vô Lệ. Hồ Vương nghe nàng giảng giải một hồi, mặc dù là có chút không cam tâm nhưng đành gật đầu chấp thuận. Linh Trâm thì cao hứng vô cùng, ánh mắt toát lên sự vui vẻ cực độ. “Bớt đi một thế lực tranh dành hậu cung, thêm một kẻ giúp giảm bớt áp lực ái ân của hai nữ Hồ kia với Vô Lệ. Chẳng phải là vẹn cả đôi đường hay sao?”…
Kim Minh lúc này đang ngồi yên lặng trong một gian phòng lớn, nơi đây là lầu ba của Đường Tháp. Nàng khẽ thở dải đầy u uất, sau đó đột nhiên lấy từ trong ống tay áo của mình một viên hoàn đan màu đỏ như máu. Nàng tự đưa tới miệng mình, khẽ thì thào.
– Tiến ca… muội tới với huynh đây, xin hãy chờ muội!
Vô Lệ đang cao hứng vô cùng, rời yến tiệc chúc mừng mà rời về Đường Tháp. Nhưng lúc lên đến nơi, hắn chỉ kịp hô lên một tiếng đầy kinh hãi. Chỉ thấy Kim Minh nằm đó, toàn thân trắng toát, lạnh lẽo như băng…
Sớm hôm sau, thông cáo Kim Minh lâm trọng bệnh qua đời khiến cả Linh Sơn bàng hoàng. Những nô bộc, những lão Hồ quen thân với nàng đều u uất, ảo não lắc đầu. Họ nhớ tới một vị tiểu thư vui vẻ, hoạt bát, hay giúp người dạo nào
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6712/chuong-192-y-nguyen-cua-kim-xuan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.