Mỹ Mỹ ngồi xuống, lúc này nghỉ ngơi rồi lập tức tạo ra trận thế thủ hộ cho cả nàng và Tuyết Liên. Thấy nàng ta vẫn ngây ngốc ra nhìn, Mỹ Mỹ khẽ kéo tay nàng ta xuống, nghiêm giọng nói.
– Tiểu muội, mau đả tọa, vững tâm đi. Những gì sắp tới không thể coi là chuyện đùa đâu!
Tuyết Liên tuy chưa hiểu rõ lắm, nhưng thấy nét mặt khẩn trương của Mỹ Mỹ thì cũng thuận theo, ngồi xuống đả tọa. Ánh mắt vẫn chưa rời hai người trước mặt dù chỉ giây lát.
Tử Hàm ôm lấy hắn, nàng thông qua linh tê mà cảm thụ cơ thể hắn. Minh Tiến lúc này cảm thấy toàn thân như có ngàn vạn côn trùng cắn xé, cả cơ thể đau nhức, ngứa ngáy thật khó chịu. Thứ đau đớn này lại đến từ bên trong cơ thể khiến hắn càng cuống lên, cố gắng bình tĩnh để xâm nhập linh thành mà không thể tập trung nổi. Hắn sắp phát điên lên rồi. Tử Hàm cảm thụ cơn đau của hắn, trên mắt đã ứa ra ngấn lệ. Nàng mặc kệ mọi thứ xung quanh, giải khai y phục của cả hai người, ôm chặt lấy thân thể hắn, nàng khẽ hít vào một hơi, sau đó khống chế bản thân mà xuất ra Long Uy.
Một luồng khí áp vô hình xuất hiện, từ nơi hai người,một cơn gió ầm ào lao đi, lan tỏa ra xung quanh. Trong lòng trận bảo hộ, luồng khí áp ấy thổi bay đất đá, lá cây khô ào ào tạt qua phía hai người đang đả tọa. Mỹ Mỹ và Tuyết Liên thân hình thoáng run rẩy như sắp ngã, ngả nghiêng một hồi rồi mới
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/mong-tu-tien/6720/chuong-194-han-la-ai.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.