

Bản edit đã được Việt hoá hết mức có thể và có vài câu từ editor sáng tạo từ vốn ngôn ngữ của bản thân nhưng vẫn đảm bảo giữ nguyên ý nghĩa tác giả muốn truyền đạt.
Edit phi lợi nhuận, mình vừa edit và vừa đọc truyện luôn nên nếu sau truyện không hay có thể mình sẽ dừng edit.
Lưu ý: Đọc truyện nhớ vất não.___
Dư Thanh Đường xuyên vào một quyển tiên hiệp, thành nhân vật siêu phụ của phụ của một tiểu tông môn. Tên cậu trong truyện còn chẳng được nhắc tới quá ba lần, có cũng như không.Tưởng mình chỉ là người ngoài lề cốt truyện, Thanh Đường yên tâm định sống đời tu tiên nhàn nhã. Ai ngờ năm mười hai tuổi, vì tông môn không tìm được nữ đệ tử nào đủ chuẩn tham gia đại hội tuyển chọn nữ tiên, đại sư tỷ liền… lôi cậu ra giả gái cho đủ suất.
Không ngờ tại Vạn Tiên Các, hắn lại gặp Long Ngạo Thiên – nhân vật chính kiêm “trùm cuối” tương lai, khi ấy vẫn còn là một thiếu niên ngây thơ. Vừa gặp “nàng”, Ngạo Thiên đã nhất kiến chung tình.
Dư Thanh Đường: “……”
Cậu ngoài mặt thì cười duyên mà trong lòng lạnh tanh đáp cho có lệ: “Ha ha, ta còn nhỏ lắm, có giỏi thì mười năm sau quay lại cầu hôn đi!”
Long Ngạo Thiên đỏ bừng tai, nghiêm túc gật đầu: “Một lời đã định!”
…Bảy năm sau.
Ma Vương Long Ngạo Thiên thật sự đến cửa, tay cầm trường thương, một mình đánh tan Thất Kiếm Môn còn đúng… hai thanh kiếm.
Sư phụ run rẩy: “A Đường, sư phụ già rồi, không chịu nổi sóng gió đâu, con mau ra ứng phó đi!”
Đại sư tỷ hớn hở: “Tiểu sư đệ đừng sợ, tỷ đã chuẩn bị pháp bảo giải nguy!”
Nàng rút ra từ túi trữ vật bộ nữ trang mới toanh từ Giai Nhân Các.
Dư Thanh Đường: “… Đệ từ chối!!!”
Vì cứu tông môn khỏi cảnh nghèo rớt mồng tơi, Thanh Đường đành mặc lại bộ nữ trang định mệnh, lên đường “trả nghiệp”. Vừa bước ra cổng đã đụng ngay Long Ngạo Thiên vừa giết xong một con hung thú lớn đến mức suýt khiến sư phụ bật cả trận pháp bảo vệ sơn môn.
Ngạo Thiên lau máu, giương đôi mắt long lanh về phía cậu:
“Tiên tử, lần này Kim Đan đại hội quy tụ anh tài thiên hạ. Ta… ta muốn mời người đi cùng, không biết người có thể… ờm…”
Hắn nói một câu thôi mà đã ngập ngừng tới đỏ mặt, nhưng mắt vẫn sáng rực như sao đêm.
Dư Thanh Đường nhìn xác con hung thú dưới chân Ngạo Thiên, chợt cảm thấy… mình sắp chết đến nơi.
Sư tỷ ơi, kịch bản “chặt đứt đào hoa” tỷ viết cũng oách xà lách đấy, cơ mà đệ không có gan làm theo đâu QAQ
Gió lạnh thổi qua sông, tráng sĩ đã đi xa… chỉ còn bộ đồ tiên nữ vẫn còn ở lại.
Thể loại: Xuyên sách · Niên hạ · Tu tiên · Trai giả gái · Hài hước
Tóm tắt trong một câu: Nếu biết trước mặc một lần đồ nữ mà náo loạn cả tuyến tình cảm của nam chính, thì ta xin… mặc ít lần hơn chút nữa QAQ.
Thông điệp: Chân thành giúp ta sống đến cuối đời.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.