Nàng dừng lại một chút: “Đương nhiên! ở nơi này của chúng ta không có đại năng yêu tu đạt đến cảnh giới Hóa Thần, nhưng chỉ cần năm con yêu thú Nguyên Anh kia thôi cũng đã khiến chúng ta hy sinh một số lớn đồng đội rồi.
”Kỳ Niệm Nhất yên lặng nghe nàng ta nói, sau đó lại phát hiện ra một điều vô cùng kỳ diệu.
Tuy rằng nàng dùng Thiên Nhãn nhìn thấy tu vi của Vân Nương là Kim Đan trung kỳ, nhưng sự thật là nàng cảm thấy Vân Nương chỉ ở mức Kim Đan sơ kỳ mà thôi.
Khi Vân Nương đang nói, vẻ mặt nàng ta đột ngột trở nên căng thẳng và dừng giọng lại.
Ngay sau đó, Kỳ Niệm Nhất nhận ra sự thay đổi.
Lúc này trời đang chạng vạng chiều, nhưng bầu trời Vô Vọng Hải lại nhanh chóng tối sầm lại, chẳng mấy chốc mặt trời đã lặn xuống biển, thay vào đó là vầng trăng đỏ nhô lên.
Màu đỏ tươi như máu.
Kỳ Niệm Nhất ngay lập tức nhớ đến lời dặn dò của Yến Hoài Phong.
—— “Đừng đột phá vào đêm huyết nguyệt.
”Mặt trăng máu này có gì lạ sao?Nàng còn chưa kịp suy nghĩ thì bên tai đã nghe thấy một trận gió lớn.
“Cẩn thận!”Bất Dạ Hầu được rút ra khỏi vỏ, thanh gươm yên lặng mà chém đôi cơn gió.
“Rầm——”Mùi tanh tưởi xộc vào mặt, con yêu thú cả người đầy lông cứng như thép.
Kỳ Niệm Nhất bay lên cao, dùng một chân giẫm lên chóp mũi của yêu thú, giơ Bất Dạ Hầu lên, nhắm vào mắt quái vật.
Trong một giây,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-rut-kiem-cua-ta/582/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.