

Vào cái năm tháng nghèo đói nhất trong đời, tôi đành phải làm thuê cho Trần Kính, với giao kèo chép bài thuê một ngày để đổi lấy một bữa ăn no bụng.
Mãi sau này khi đã tốt nghiệp đại học, Trần Kính bỗng dưng tìm đến tôi với một lời đề nghị khiến tôi không khỏi bất ngờ: “Hai trăm vạn, qua đây làm vị hôn thê của anh.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.