
Khi ta vô tình gặp hoàng thượng ở Ngự hoa viên, ta định bụng tránh mặt.
Nhưng trước mắt bỗng hiện lên một loạt dòng chữ phát sáng.
[Trốn cái gì mà trốn! Cô có biết hoàng thượng thích ngươi đến mức nào không? Mau tiến lên cho tôi!]
[Nhập cung là phải tranh sủng, tranh sủng là phải độc sủng!]
[A a a! Cô chính là ánh trăng sáng của hoàng đế đó!]
[Chị em à, dũng cảm tiến lên đi!]
Ta: “…”
Sao ta lại không biết còn có chuyện này nữa?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.