” Hoàng tổ mẫu hồi triều rồi! “
Công chúa Anh hào hứng kéo tay Hoàng Bắc Nguyệt đi lên phía trước.
Anh Dạ cưỡi ngựa đến gần chiếc xe trang nghiêm kia, cúi người cười nói mấy câu, cung nữ bên ngoài xe ngựa liền giơ tay lên, ý bảo đội ngũ dừng lại.
Sau đó cung nữ kia đi vào xe ngựa, đỡ một vị lão nhân khí thế đoan trang bước ra, đây chính là Văn Đức Thái hậu của Nam Dực Quốc.
Thấy thái hậu đi ra, những học sinh kia liền kích động tiến lên, rối rít quỳ xuống hành lễ.
” Đứng lên hết đi, các ngươi đều là những nhân tài tương lai của Nam Dực Quốc, lần này khổ cho các ngươi rồi “
Thái hậu hiền từ nói.
Nam Cung trưởng lão quỳ xuống chúc mừng, rồi đem kể chuyện về Chức mộng thú cho Thái hậu nghe, hai người trao đổi một chút rồi cung nữ mới định đưa Thái hậu trở về.
Anh Dạ vội đuổi theo, cười nói
” Hoàng tổ mẫu, ta muốn cho người gặp một người.
“
” A, là ai? Hoàng huynh của ngươi sao? “
” Ngươi đợi một chút, để ta dẫn người tới.
“
Anh Dạ nói rồi liền chạy đi.
” Nha đầu này, lại còn thần bí như vậy.
“
Thái hậu cười nói rồi lên xe đợi.
Một lúc sau, Anh Dạ dẫn Hoàng Bắc Nguyệt, lúc đầu thái hậu còn tưởng nhầm nàng là Huệ Văn trưởng công chúa nhưng khi nàng giới thiệu lại mới biết.
Trên cả quãng đường trở lại thành, Hoàng Bắc Nguyệt cười nói với thái hậu rất vui vẻ nhưng trong lòng vẫn lạnh lẽo.
Nhìn lại người
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/816/chuong-5-khong-co-gi-la-ta-khong-dam-lam.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.