Lạnh…lạnh quá…..
Không khí bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo khiến Hoàng Bắc Nguyệt run vài cái.Quái lạ, phòng để cửa hay sao mà lại lạnh như vậy? Nàng nhẹ nhàng gọi:”Dực” nhưng không có tiếng đáp lại.
Hoàng Bắc Nguyệt lười biếng mở một thì hình ảnh linh vị đập vào mặt nàng, Sao cảnh này lại nhìn quen thuộc như vậy chứ?
Không đúng! Hoàng Bắc Nguyệt mở to một nhìn xung quanh thì ko khỏi ngạc nhiên nơi này là từ đường phủ công chúa mà nàng lại ở nơi này có nghĩa là nàng….!trọng sinh trở lại thời điểm mới bắt đầu Xuyên Không!
Hoàng Bắc Nguyệt đứng dậy, im lặng nhìn xung quanh, nếu nàng trở lại thời điểm này đồng nghĩa với việc nàng phải tu luyện lại và mất đi linh thú? Nghĩ đến Hoàng Bắc Nguyệt vội vàng ngồi xuống vận dụng linh khí.
May ra là sức mạnh nàng vẫn như cũ nhưng không gian linh thú thì trống không.
Kiểm tra nạp giới thì ko mất thứ gì thì trong nạp giới của nàng có một hắc ngọc đang trôi nổi…!Hoàng Bắc Nguyệt lấy ra lặng lẽ nhìn, không sai là Vạn Thú Vô Cương! Tai sao linh thú của nàng biến mất mà thứ này ko biến mất chứ? Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ nhàng cắn môi, Mặc Liên cũng vì thứ này mà chết vậy mà hắc ngọc ko những ko biến mất mà còn quay lại.
Nghĩ đến Mặc Liên trong lòng nàng ko khỏi chua xót, hắn vì giúp nàng hủy hắc ngọc nên mới chết, vậy mà..
“Hừ, nếu Mặc Liên ko hủy đc ngươi thì ta sẽ khiến ngươi biến mất mãi mãi.” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lẽo nói.
Nàng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/828/chuong-109-hanh-phuc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.