” Nàng muốn bồi thường gì? “
Phong Liên Dực nhìn nàng hỏi, nành nuốm gì, hắn cũng sẽ đều bồi thường cho nàng.
” Chỉ là trước khi vào Tu La thành ta phải luyện một lò đan lớn mất một ngày.
Chưa có thời gian nghỉ ngơi đã phải vào đây, chàng mau đàn cho ta một khúc để thư giãn đi.
“
Hoàng Bắc Nguyệt nói, rồi leo lên lan can của đình viện, nghiêng người dựa vào cột đình.
Từ tay phải ống tay áo tụt xuống, lộ ra chiếc vòng tay đỏ ngày trước mà Phong Liên Dực tặng.
Phong Liên Dực nhìn nàng vẫn giữ vòng tay hắn tặng trong lòng liền vui vẻ, hắn cảm nhận đúng rồi.
Lòng tràn đầy cao hứng ngồi xuống trước huyền cầm, ngón tay thon dài bắt đầu gảy nhẹ lên dây đàn.
Hoàng Bắc Nguyệt ngáp nhẹ một cái, uống rượu vào làm nàng có chút buồn ngủ.
Hai mắt dần dần khép lại, Hoàng Bắc Nguyệt ôm tay ngủ.
Đang nghe tiếng đàn bỗng nhiên dứt, Hoàng Bắc Nguyệt lười biếng mở mắt, phát hiện mình lại đang ở một nơi khác.
Nơi này khung cảnh tuyệt sắc, linh khí lượn lờ, rất thích hợp để tu luyện.
Từ xa mờ ảo xuất hiện hai thân ảnh, một nam một nữ, cả hai đều vận bạch y trắng tuyết.
Nam tử tươi cười ngồi quay mặt về phía nàng, trước mặt hắn là một cái huyền cầm, vừa nhìn đã biết là đồ tốt.
Hoàng Bắc Nguyệt nheo mắt lại nhìn hai người đó.
Di, người này không phải là Ly Phong sao?
Còn nữ tử kia toát ra khí chất cao quý cường đại, có thể cảm nhận được nàng là
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/845/chuong-106-tu-menh-chi-than-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.