” Hí Thiên, ngươi sẽ rời khỏi nơi này sao? “
Sau khi nghe nàng đề cập đến chuyện rời khỏi Nam Dực quốc, Chiến Dã có chút buồn hỏi.
” Đúng vậy, ta đến đây là để tìm một người, hiện tại đã tìm được, có thể ta rất nhanh sẽ rời đi.
“
Nàng cũng không chắc sự việc của kiếp này có hoàn toàn giống kiếp trước không, nhưng ý định cùng Phong Liên Dực rời đi chắc chắn sẽ thực hiện.
Trong con ngươi của Chiến Dã hiện lên một tia quang mang rất nhỏ
” Người ngươi muốn tìm, có phải là Bắc Nguyệt quận chúa không? “
” Đúng vậy, người ta muốn báo ơn là trưởng công chúa nhưng nàng không còn nên ta chỉ còn báo ơn lên người hậu nhân của nàng.
“
Hoàng Bắc Nguyệt bình thản đáp
Chiến Dã có chút bất ngờ
” Vậy thực lực của Bắc Nguyệt là do ngươi…!”
” Là ta dạy.
“
Hoàng Bắc Nguyệt nói xong liền nhảy lên lưng Băng Linh Huyễn Điễu nhưng trước khi rời đi, nàng mới hơi quay đầu lại nói với hắn
” Chiến Dã, trưởng công chúa là bị người hại chết.
“
Nàng nói có tia đau lòng nhưng rồi cũng hạ lệnh cho Băng Linh Huyễn Điễu rời đi.
Chiến Dã khiếp sợ nhìn thân ảnh của nàng biến mất trong bóng đêm, điều nàng nói là thật chứ? Hắn nhất định phải điều tra rõ việc này.
…—————-…
Đến Linh ương học viện, Hoàng Bắc Nguyệt đau đầu ngồi trong Quốc Tử Giám, trong lòng vui vẻ vì Tiêu Vận giết người trước mắt dân chúng khiến bao người chán ghét như vậy.
Nàng ta như vậy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/876/chuong-25-mong-nguoi-se-khong-nhanh-chong-nhap-ma.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.