” Ly Phong? Một cái tên rất hay! “
Hoàng Bắc Nguyệt giơ ngón trỏ lên khen
Ly Phong? Tên của huynh thật hay!
Ngày xưa cũng có một người khen tên hắn đẹp như vậy.
” Cảm ơn.
“
Hắn cười nhẹ
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn hắn rồi nhìn khung cảnh trước mặt
” Đây là nơi nào vậy? Rừng đào này thật đẹp.
“
” Đúng vậy, rừng đào này là do ta tình cờ tìm thấy.
“
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn sang hắn, khẽ cau mày
” Là ngươi đưa ta vào đây sao? “
” Ừm.
“
” Ngươi là ai, hình như ngươi không phải người bình thường? “
Hắn không trả lời nàng luôn mà vẫn thích đố lại
” Ngươi đoán đi.
“
Hoàng Bắc Nguyệt suy nghĩ một chút rồi mới khẽ nói
” Thần.
“
Nghe đến cái ngày Ly Phong cũng không lộ ra biểu cảm khác, chỉ cười
” Tại sao? “
Hoàng Bắc Nguyệt nói ra những nghi vấn của nàng
” Lần trước ta gặp ngươi, cũng là do ngươi dùng pháp thuật kéo ta vào.
Lúc đó ta đang ngủ, ta chỉ chạy trong giấc mơ mà khi tỉnh dậy cơ thể ta lại mệt mỏi như vậy.
“
” Nếu ngươi dùng pháp thuật kéo ta vào một không gian khác thì hẳn ngươi rất mạnh.
Và…!hơi thở của ngươi rất cao quý cường đại, tuyệt đối không phải người thường.
“
Nghe nàng nói ý cười trên môi Ly Phong càng sâu
” Thông minh.
“
” Vậy ta nói đúng sao? “
” Ừm.
“
Hoàng Bắc Nguyệt cũng đoán được kết quả nhưng nghe hắn tự nhận như vậy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-cai-menh-pha-menh-nguoi/904/chuong-101-duoi-nguoi-roi-di.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.