Trong nháy mắt , Cổ Trùng nhìn thoáng lướt qua một lượt xung quanh đều là những bảo vật cực kì có giá trị có thể trực tiếp giúp bản thân nâng cao tu vi nhưng đều là phế phẩm không lọt vào mắt của nó rồi bất giác thấy được cái gì đó liền chạy thục mạch tới đó khi nhìn kĩ hơn thì lại là một chiếc quan tài lớn được 4 sợi xích sắt nằm giữa không trung .
– Quan tài lớn đó là thứ mà gia hỏa này muốn chúng ta lấy sao ???
Quân Dân có phần nghi hoặc về năng lực của Cổ Trùng thì bất chợt đám người kia không hiểu sao lại chạy được đến đây nhanh như vậy .
– Bịch bịch bịch bịch bịch……….!!
– !!!??
– Nguy rồi ! Bọn họ đến rồi chúng ta tạm thời trốn đi trước đã rồi quan sát tình hình rồi tính sau .
– Được !
Cả ba nhanh chóng chạy đến một góc khuất nào đó trốn .
– Cánh cửa lớn này sao lại bị tên ngu ngốc nào phá vậy ???
– Mở đàng hoàng không mở cứ thích phá mới chịu là thế nào hả ???
Đám người kia tức giận mắng chửi ai đó đã phá nát cái cánh cửa đá đó .
– Vào bên trong đi bên trong chắc chắn vẫn còn có người bên trong tuyệt đối cẩn thận.
Cạm bẫy rất nhiều đề phòng vẫn là tốt nhất .
– Được ! ( đồng thanh )
– Cạm bẫy ??? Sao chúng ta vào đây lại chẳng dẫm hay đạp phải cơ quan cạm bẫy nào hết vậy ???
– Sư phụ từng nói , Cổ Trùng rất thông minh có
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7616/chuong-171-suc-manh-tuyet-doi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.