Hộc…….!hộc…….!hộc……..!hộc………!
Vụ nổ lớn đó dường như đã tiêu hao gần hết Long Khí của bản thân mình rồi hắn ta cười khẩy trong vui mừng sung sướng .
– Chỉ là một con Thú mà cũng dám ra oai ngăn cản ta sao ??? Đúng là nực cười không tự lượng sức mình .
Khoảnh khắc hắn đang vui sướng thì đồng đội của hắn ta thấy mập mờ trong làn khói kia thấp thoáng bóng dáng một thứ gì đó rất to lớn .
– !!!!???
– Nguy rồi lão đại ! Thứ đó………!nó vẫn còn sống kìa !
– !!!!!????
– Cái gì ????
Khói mù gần tan đi Cổ Trùng cũng dần dần thu hồi lại khả năng che khuất bóng tối của mình để dần dần hiện rõ nguyên hình của mình ra .
– GRÀO !!!!
– !!!!????
– Bịch !
Cả đám quá sợ hãi mà ngã xuống đất mặt mày tái nhợt đi khi thấy hình dáng khổng lồ của Cổ Trùng tên nào tên nấy sau khi nhìn thấy liền ba chân bốn cẳng bỏ chạy thì bất giác tốc độ bị chậm lại hoặc nói đúng hơn là chạy càng xa vị trí của Cổ Trùng bao nhiêu thì cũng chạy về chỗ cũ mà thôi .
– Bịch bịch bịch bịch bịch……….!
– !!!!???
– Cái quái gì……..!thế này ???? Ta rõ ràng đã chạy đi theo hướng đó sao có thể………..????
– Là năng lực sức mạnh của nó.
Chúng ta gặp hạn rồi !
– Vù……….!
– Tất cả mau lùi lại hết cho ta !
Tiếng của Kiếm chủ vang lên làm cho cả đám trong thoáng chốc giữ lại được chút sự điềm tĩnh của mình lại .
– Nó……..!nó rốt cuộc là
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7732/chuong-347-phuc-va-hoa.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.