Bộp !
– Đệ không dễ bị thương đâu đi đến bên trong Hoàng Cung chi viện cho bọn họ mau đi đệ ngồi nghỉ một lát là khỏi mà !
– Bốp !
– Khỏe cái đầu đệ ngoan ngoãn trị thương cho ta nếu ta khai ra việc đệ đầy thương tích cho Tuyết Băng nghe liệu muội ấy có sốt ruột mà chạy đi đến đây không nhỉ ???
Chu Phúc cười nham hiểm nói .
– Ta cấm huynh nói với muội ấy đệ có thể thương tích đầy mình nhưng nàng ấy thì tuyệt đối không thể được đó là một phần Đạo ý niệm bất khả kháng mà đệ đã áp đặt lên chính mình nếu để xảy ra chuyện đệ chỉ có nước chết .
– !!!!???
– Đệ điên à mà dám làm ra cái chuyện đó đệ suy nghĩ ngu ngốc đến mức điên rồ như vậy sao ??? Trả lời ta Thiên Vũ ???
– Bộp !
Thiên Vũ hất tay Chu Phúc ra rồi gượng dậy rồi nói dõng dạc .
– Đệ nợ nàng ấy cả nửa đời đệ tuyệt không để muội ấy phải chịu thương tổn hay đau khổ nào chỉ có hạnh phúc .
– Soạt !
– Hấp !
– Cạch !
– Vù………!
– Sao đệ cứ cố chấp không thôi vậy Thiên Vũ ? Hà cớ gì mà đệ cứ ôm hết vào người tự mình gánh hết vậy hả ???
Nhìn bóng dáng Thiên Vũ xa dần khỏi tầm mắt Chu Phúc cũng nhanh chóng kéo quân tiến vào bên trong Hoàng Cung một trận ác chiến lớn đang dần dần kết thúc liệu phần thắng sẽ thuộc về ai .
– Xoẹt !
– Hự………!!
– Ôn lão , ngươi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7812/chuong-495-bao-ve-toi-cung.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.