Tại phía Nam của Kiếm Vương phủ , hai người hai chiến mã đang phi ngựa đến đó bóng hình quen thuộc dần dần được lộ rõ cơn gió nổi lên Hoàng Khương và Mẫn Tuệ cũng dừng lại như đang chờ đợi ai đó .
– Dừng !!!
– Hình như Thiên Vũ huynh đến đón chúng ta thì phải ?
– Ừm , ta có gửi thư đến đó trước rồi nhân tiện hai mấy người chúng ra cũng tu luyện một người một nơi mãi mới có cơ hội để hội ngộ lại không biết đệ ấy tu vi bây giờ ra sao rồi .
– Chắc cũng khá lên không ít so với hai người chúng ta .
– Chắc là vậy hơn nữa muội cũng nhận được không ít đồ tốt từ mẫu thân huynh nhưng có điều cây cung đó có lẽ rất có ý nghĩa với người vậy mà giờ muội cứ vậy mà cầm đi có phải………
– Đồ cũ nếu không dùng thì cũng thành đồ bỏ đi thôi hơn nữa thứ đó cũng là Khí binh vô chủ cây cung đó chịu nhận muội làm chủ còn trực tiếp dung nhập cả hai với nhau đây cũng là điều tốt cho con đường tu luyện của muội sắp tới.
Mẫu thân ta cũng chỉ lo được bao nhiêu thì lo thôi không thể suy nghĩ gì nhiều .
– Vù………….!
– Đến rồi .
Đứng trên đầu Cổ Trùng , Thiên Vũ hiên ngang đi đến chỗ của cả hai dáng vẻ đầy kiêu ngạo ngông cuồng đó vẫn còn đó rồi nhảy xuống đất đi đến chỗ cả hai .
– Hấp !
– Bịch !
– Khương huynh Mẫn Tuệ muội đã lâu không gặp kẻ từ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7824/chuong-450-giet-nguoi-roi-tinh-tiep.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.