Bịch !
– Tứ đệ , ba thứ này rốt cuộc đệ lấy đâu ra vậy hả ???
– Nguyên cái chuyện điều khiển ba vị tuyệt thế này đủ áp lực đè chết rồi đấy mau nói rõ cho bọn ta biết rõ chuyện này đi.
– Có khả năng ba thi cốt đó giống với người mà mấy lão già đó nói cũng không phải không có khả năng hoặc thi cốt này còn mót chút đạo ý niệm còn sót lại nhưng cực kì yếu và mỏng manh.
– Nếu lời đệ nói là thật thì ta sớm đã cảm nhận được rồi.
– Hai người bọn ta cũng vậy.
– Hầy , đâu phải ai cũng như ai có thể cảm nhận được đâu.
– !!!!
– Ế , Mạc lão đệ , bị phế tu vi rồi bọn ta cũng không buồn đây sau này làm rể Cửu Lý gia ăn chơi thoải mái không cần phải lo nghĩ gì rồi ! Hahahahaha !!!
– Đám chết tiệt các ngươi *** ta hơi nhiều đấy có thôi không đi hả ?
– Hahahahaha ! Thôi không trêu đùa với ngươi nữa lo mà giải thích gốc rễ mớ hỗn độn năm đó của ngươi đi bọn ta đi đây !
– Các ngươi……….!
– Tách !
– Sương nhi……..!nàng khóc sao ?
– Ta biết……..!ta biết người năm đó cứu ta là huynh nhưng huynh lại không chịu nhận sự cố chấp của huynh muội có thể hiểu nhưng im lặng nhẫn nhịn tự mình đau khổ nhất quyết không nói cho một ai biết huynh có biết huynh ích kỷ lắm không ?
– Tách Tách !
– Xin lỗi Sương nhi ! Ta không muốn lôi muội
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7849/chuong-442-qua-cam-ta.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.