Dịch: Nhị GiaMắt thấy Lưu Tố ngã xuống đất, Chỉ Dao không thể cầm cự được nữa, trực tiếp tê liệt ngã xuống trên mặt đất, lập tức lấy Hồi Xuân Đan nuốt vào.
Chỉ thiếu một chút nữa, rìu của Lưu Tố gần như đem cánh tay trái của nàng chặt đứt.Khi đan dược tan ra, máu trên cánh tay cũng dần ngừng chảy.
Nhớ tới đoạn thời gian này bản thân mình trải qua, Chỉ Dao cười khổ, nàng luôn cảm thấy Thiên Đạo đây là đang nhắm vào mình.
Có lẽ vì nàng không muốn đi theo con đường khuôn khổ của nguyên tác, nên xem nàng như một biến số mà diệt trừ.Nhưng càng như vậy, Chỉ Dao càng không cam lòng nhận thua, không ai có thể quyết định vận mệnh của mình, cho dù là Thiên Đạo!Sau khi suy nghĩ thấu đáo, linh đài bên trong Chỉ Dao đột nhiên sáng lên, càng là về mặt tâm cảnh có đột phá.Khi vết thương bình phục, Chỉ Dao thay một kiện y phục màu hồng phấn, bởi vì trang phục của Vạn Kiếm Tông đã bị hư hại trong trận chiến.Nhìn xuống y phục màu hồng phấn, Chỉ Dao cảm thấy bất lực, hầu như tất cả những gì cha mình chuẩn bị cho mình đều là loại y phục màu hồng dịu dàng này.
So ra thì mình vẫn thích màu đen hơn.Sau khi thay quần áo, Chỉ Dao lấy ra hạc giấy tiếp tục lên đường, dọc theo đường đi vừa đi vừa nghỉ, hai tháng sau đó cuối cùng nàng cũng về tới Kim Lăng thành.Trước cửa Dạ gia, Chỉ Dao đột nhiên cảm thấy hơi rụt rè, chính mình rời nhà đúng là sắp bảy năm.Ngay khi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/7991/chuong-12-lan-dau-tien-chien-dau.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.