Dịch: Nhị GiaNữ tử y phục đỏ tên Triệu Hi Văn này thực chất là một tà tu.
Từ nhỏ mị cốt thiên thành, bởi vì là thể chất thuần âm, từ nhỏ đã bị xem là lô đỉnh mà bồi dưỡng.Sau này, trong một lần tình cờ, cô ta có được một bản phương pháp thu dương dưỡng âm, từ đó dấn thân vào con đường tà tu.Mà người đàn ông có râu quai nón kia cũng là đồng phạm của cô ta, thông qua đấu giá, hai người có thể kiếm được linh thạch, lại có thể nâng cao tu vi.Mà trong một cuộc đấu giá, cô bị nữ chính đoạt được, sau đó cô ấy bị nữ chính cảm hoá, cuối cùng vì cứu nữ chính mà chết.Khi đó, Chỉ Dao khá tốt tính nên cảm thán trước sức mạnh vầng hào quang của nữ chính.Sở dĩ nàng lập tức không nhớ tới, cũng là bởi vì trong nguyên tác nữ tử áo trắng chưa từng xuất hiện.Chỉ Dao lắc đầu, hai người họ không liên quan gì đến nàng, nhưng nàng sợ thiếu niên đó sẽ gặp nguy hiểm….Nửa tháng sauChỉ Dao dừng lại ở một ngôi làng và muốn ở lại qua đêm.Nửa tháng trước, nàng trở lại Vạn Kiếm Tông, từ biệt sư phụ và sư huynh, sau đó lên đường đi Loạn Ma Hải.Sau nửa tháng, nàng đến ngôi làng này.
Nhìn ngôi làng trước mặt, Chỉ Dao do dự trong lòng, nàng vẫn còn nhớ ngôi làng mà nàng đã đi qua khi trở về Dạ gia.Nhưng nghĩ đến kiếm phù được sư phụ và sư huynh ban tặng trong chiếc nhẫn trữ vật của mình, Chỉ Dao cảm thấy ấm lòng và tự tin hơn rất nhiều.Những kiếm phù
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8020/chuong-101-tranh-chap.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.