Dịch: Nhị GiaLưu Mộng Nhiên mắt thấy nàng cầm chìa khóa trực tiếp đi lên lầu, càng là không đem chính mình để vào mắt, nổi giận đùng đùng.”Này! Đứng lại cho ta! Ta đang gọi ngươi đấy, mau đứng lại cho ta!” Lưu Mộng Nhiên chỉ vào lưng Chỉ Dao, tức giận hét lên.Tuy nhiên, Chỉ Dao vẫn tiếp tục bước đi, đi đến căn phòng trên tầng hai, mở và đóng cửa, mọi động tác của nàng đều được lưu loát trong một lần! Xích Uyên Thành cấm đánh nhau, thứ lỗi cho nàng không dám ra tay!”Ngươi…!Ngươi!!!” Lưu Mộng Nhiên tức giận lồ ng ngực phập phồng.”Được rồi, sư muội, đừng cùng loại người này chấp nhặt, chúng ta đi quán trọ khác đi!” Lăng Hiên an ủi.”Nhưng vì cuộc đấu giá gần đây, các quán trọ ở Xích Uyên gần như đã đầy cả rồi.” Lưu Mộng Nhiên bĩu môi.”Chắc chắn sẽ có, chúng ta lại đi tìm xem!” Lăng Hiên nói rồi kéo Lưu Mộng Nhiên ra khỏi quán trọ.Vẻ mặt Lưu Mộng Nhiên miễn cưỡng, nhưng cô không còn cách nào khác ngoài việc rời đi.
Lăng Hiên cúi đầu nhìn về phía Lưu Mộng Nhiên, có chút không kiên nhẫn, chỉ đợi một chút nữa thôi, đợi đến khi nàng ta tiến giai Trúc Cơ thì mới càng giá trị.Nghĩ đến thiếu nữ vừa rồi, Lăng Hiên li3m li3m môi, trong mắt hiện lên một tia hứng thú, phỏng chừng hương vị của nàng ta nhất định rất tốt.Lưu chưởng quầy nhìn hai người rời đi, hừ lạnh một tiếng.
Lưu Nghĩa hắn ở quán trọ này mấy trăm năm, loại người nào mà chưa từng gặp qua, bất quá chỉ là hai Luyện Khí, hắn thật sự không thèm để
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8029/chuong-2-leo-len-thang-may.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.